Lấy nước đường xa – Cuốn tiểu thuyết dựa trên một câu chuyện có thật tại Châu Phi. Hai câu chuyện đan xen nhau kể về hai đứa trẻ tại Sudan – sống ở hai thời kỳ khác nhau – hai bộ tộc đối lập nhau và hai cuộc “đấu tranh” không giống nhau.
Nya là một cô bé mười một tuổi ở năm 2008. Cô bé phải đi bộ mỗi ngày 8 tiếng để lấy nước từ một cái ao ô nhiễm – hai chuyến mỗi ngày. Cô bé không có thời gian cho trường học, cho vui chơi, cho tất cả những điều mà hầu hết các cô gái nhỏ đều trải qua. Cho đến khi, một ngày nọ, những người lạ vào làng của họ để đào giếng và xây trường học.
Salva là cậu bé 11 tuổi đi bộ xuyên lục địa Châu Phi để tìm thức ăn, gia đình và một nơi trú ẩn. Đó là năm 1985 khi Salva đang đi học và chiến tranh nổ ra. Salva phải băng qua sa mạc để đến một trại tị nạn ở Ethiopia. Sau một thời gian dài ở lại, Salva một lần nữa băng qua sa mạc để đến Kenya. Trên chặng đường dài ấy nhiều đã không vượt qua được. Họ chết vì đói, bị thú vật dữ và bị binh lính tấn công. Salva là số ít những người còn sống sót và được một gia đình người Mỹ nhận nuôi.
Câu chuyện của Nya và Salva đã giao thoa và kết nối với nhau. Nya kết thúc hành trình 8 tiếng mỗi ngày đi lấy nước cho gia đình và được đến trường học. Nhưng hành trình của Salva thì vẫn tiếp tục với một diễn biết khác nhiều ý nghĩa và tươi sáng hơn!
Những thông tin thú vị về cuốn sách
– Cuốn sách bán chạy nhất tại New York time
– Raiting: 10.200 tại Amazon
– Top 1 sách viết về trẻ em Châu Phi tại Amazon
– Top 1 sách lịch sử Châu phi thể loại hư cấu tại Amazon
– Top 2 sách hư cấu về quân đội dành cho trẻ em tại Amazon
Trích đoạn hay
Nam Sudan, 2008
Nya thả chiếc can và ngội bệt xuống đất. Nó luôn cố gắng tránh xéo phải những cây cỏ gai mọc ven lối đi nhưng không dễ. Gai nhọn vương khắp nơi. Con bé nhìn xuống lòng bàn chân. Đây rồi, nửa cái gai nhọn đâm đúng giữa gót chân. Nya lấy tay nặn xung quanh cái gai. Đoạn với tay nhặt lấy một cái gai khác trên mặt đất để khêu cái gai găm ở gót chân ra. Con bé mím chặt môi vì đau quá.
Nam Sudan, 1985
BÙM!
Salva ngoảnh lại và quan sát. Phía sau nó, một cột khói đen khổng lồ từ từ bay lên. Lửa bốc ra từ đó. Trên đầu, một chiếc phản lực quay đầu lao vút đi như một con ác điểu.
Khói bụi mịt mù và Salva không còn nhìn thấy được ngôi trường thân yêu của nó nữa. Nó vấp chân suýt ngã. Nhưng phải tiếp tục chạy không được ngoái đầu lại. Vì không nó sẽ chậm lại. Salva cúi thấp đầu xuống và chạy. Nó chạy miết tới khi không còn hơi để chạy nữa. Nó lê từng bước. Liên tục như vậy trong mấy giờ đồng hồ cho tới khi mặt trời gần tắt hẳn. Đi cùng nó còn rất nhiều người nữa. Nhiều đến mức mà nó chắc rằng nguyên làng, nơi có trường nó học, cũng không thể nhiều người đến vậy.
Hẳn là toàn bộ số người của cả vùng đất này đang cùng di tản. Vừa đi, những ý nghĩ miên man cứ hiện lên trong đầu Salva theo từng nhịp bước. Mình đang đi đâu đây? Gia đình mình đâu? Liệu mình có còn được gặp lại gia đình không? Đoàn người dừng lại khi trời tối hẳn không còn nhìn thấy lối đi nữa. Ban đầu họ đứng tản mát, thi thoảng có vài tiếng rì rầm, nhưng phần lớn đều lặng im trong sợ hãi.
Một lát sau, vài người đàn ông trung niên túm tụm lại bàn bạc gì với nhau rồi một người nói lớn, “Bà con, hãy đứng cùng với người làng mình. Bà con sẽ tìm thấy người quen.” Salva đi vòng quanh tới lúc nghe thấy tiếng gọi “Loun-Ariik! Ai người làng Loun-Ariik tới đây nào!” Salva thấy người nhẹ bẫng. Đó là người làng nó. Nó vội vàng đi theo tiếng gọi. Khoảng hơn chục người đứng thành một nhóm bên lề đường. Salva liếc qua từng khuôn mặt. Chẳng có ai trong gia đình nó cả. Nó chỉ nhận ra vài người – một người mẹ bồng con, hai người đàn ông, một bạn gái chừng tuổi nó – nhưng chẳng biết rõ ai cả.
Dầu sao thì nhìn thấy những gương mặt quen cũng dễ chịu lắm rồi. Cả đoàn người qua đêm đó ven đường, những người đàn ông trong đoàn thay phiên nhau thức để canh gác. Sáng hôm sau, đoàn người lại tiếp tục lên đường. Salva đi giữa đoàn với mấy người lớn cùng làng với nó. Đến đầu giờ chiều thì nó nhìn thấy một toán lính ở phía trước.
Trong đoàn có người nói khẽ, “Phiến quân đấy!” Phiến quân là những người đang chống lại chính phủ. Salva đi ngang qua mấy binh sĩ đang đứng ven đường. Mỗi người mang một khẩu súng lớn. Súng của họ không chĩa về đám đông nhưng trông vẫn rất dữ tợn và đề phòng. Một vài phiến quân nhập vào đoàn người, lặng lẽ đi phía sau. Giờ thì cả đoàn người đã bị bao vây.
Không biết chúng sẽ làm gì đây? Gia đình mình đâu rồi?
Cuối ngày, cả đoàn người đi tới một doanh trại của phiến quân. Đám lính ra lệnh cho họ chia thành hai nhóm – đàn ông vào một nhóm và nhóm còn lại gồm trẻ em, người già và phụ nữ. Các cậu tuổi teen có vẻ được xem là đàn ông rồi dù chỉ lớn hơn Salva một chút, và phải đứng vào nhóm một. Salva thoáng chút lưỡng lự. Nó mới mười một tuổi nhưng xuất thân từ một gia đình quyền quý.
Tên nó là Salva Mawien Dut Ariik sống ở ngôi làng được đặt tên theo tên ông nội nó. Bố nó luôn dạy nó phải hành xử như một người đàn ông – để noi theo các anh trai và làm gương cho thằng Kuol. Salva bước mấy bước lại phía mấy chú, mấy bác.
“Này!” Một tên lính tiến về phía Salva và tay giơ súng lên.
Salva sợ điếng người. Nó chỉ nhìn thấy họng súng đen ngòm đang chĩa thẳng vào mặt. Đầu súng đã chạm hẳn vào cằm nó. Salva cảm thấy như hai đầu gối nhũn ra. Nó nhắm tịt mắt lại.
Nếu chết bây giờ, mình sẽ không bao giờ được gặp lại gia đình nữa.
Ở chừng mực nào đó, ý nghĩ này đã giúp nó đủ mạnh mẽ để khỏi đổ gục xuống vì sợ. Nó hít một hơi dài rồi mở mắt ra. Tên lính chỉ cầm súng một tay thôi. Hắn không ngắm bắn mà chỉ dùng nòng súng nâng cằm nó lên hòng nhìn cho rõ mặt.
“Ra đằng kia đi,” tên lính nói. Hắn đưa khẩu súng chỉ về phía nhóm phụ nữ và trẻ em.
“Mày chưa đủ tuổi đâu nhóc. Cứ từ từ!” Hắn cười hềnh hệch và vỗ vai Salva.
Salva đành lon ton đi sang gia nhập nhóm phụ nữ. Sáng hôm sau, phiến quân lại tiếp tục di chuyển. Chúng bắt những người đàn ông phải khuân vác nào súng nhỏ, nào súng lớn, nào đạn dược, nào thiết bị thông tin. Salva nhìn thấy một người đàn ông có vẻ như không muốn đi cùng phiến quân. Ngay lập tức người này bị một tên lính dùng báng súng đánh thẳng vào mặt, ngã lăn xuống đất và máu chảy đầm đìa.
Kể từ đó, chẳng ai còn dám chống đối nữa. Những người đàn ông phải oằn vai mang vác đồ đạc và rời doanh trại. Những người còn lại cũng lục đục lên đường. Nhưng họ đi theo hướng ngược lại với đám phiến quân, vì phiến quân đi đến đâu thì chắc chắn có chiến sự xảy ra ở đó.
Salva đi cùng nhóm người làng Loun-Ariik. Nhưng giờ còn ít người hơn vì những người đàn ông đã bị phiến quân bắt đi theo. Trừ mấy đứa sơ sinh, Salva giờ là đứa trẻ con duy nhất trong nhóm.
Tối hôm đó, đoàn người trú tạm trong một cái chuồng bò. Salva trở mình liên tục trong đám cỏ ngứa ngáy.
Mình đang đi đâu đây? Gia đình mình đâu? Khi nào thì được đoàn tụ?
Nó phải nằm rất lâu mới ngủ được.
* * *
Ngay cả khi chưa tỉnh ngủ hẳn, Salva đã cảm thấy bất ổn. Nó nằm im, mắt nhắm tịt, cố nghe ngóng xem điều gì xảy ra.
Cuối cùng, nó cũng ngồi dậy và mở mắt. Chẳng còn ai trong chuồng bò. Salva đứng bật dậy, nhanh đến nỗi cảm thấy hơi chóng mặt. Nó chạy vội ra cửa và nhìn quanh. Không có ai. Tuyệt nhiên không một bóng người.
Họ đã bỏ cả đi. Chỉ còn nó bơ vơ một mình.
Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu (đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng)…..
Mi Hạnh –
Nhiều hơn một câu chuyện
Cầm cuốn sách trên tay, có lúc mình bật khóc, có lúc cảm tưởng trái tim mình bị bóp nghẹt lại. Nhưng trên tất cả là lòng biết ơn vô bờ với tất cả những gì mình đang có
Mình biết ơn đấng sinh thành đã cho mình một cơ thể khỏe mạnh, được sinh ra trong một gia đình đầy đủ cả vật chất và tình yêu thương
Mình biết ơn được sống trong một đất nước yên bình
Mình biết ơn môi trường sống quá đỗi hoàn hảo mà mình được đón nhận
…………………….
Đọc từng đoạn, từng dòng chữ khắc nghiệt mà Salva đã trải qua, đã chịu đựng mà từng đó thứ biết ơn trỗi dậy trong lòng mình
Hơn cả một câu chuyện, nó cho mình học bài học về yêu thương, về gia đình, về sự sống, về sự kiên trì bền bỉ, về nghị lực vượt khó, về niềm tin, hy vọng và cách biến ước mơ không tưởng trở thành sự thực.
Ước cho những đứa trẻ nhận được thông điệp tuyệt vời từ cuốn sách này!
lê thi liên –
Sách mới, đóng gói kỹ, giao hàng cực nhanh ạ. Lúc mình đặt thì thấy là sách có tặng kèm bookmark và trong hóa đơn cũng ghi rõ nhưng khi nhận thì lại ko có ạ, hơi buồn.
Mình đã đọc liền tù tì và xong trong non buổi chiều vì sách ngắn và bánh cuốn lắm ạ. Quyển sách tuy nhỏ nhắn này nhưng lại chứa đựng rất nhiều những nỗi đau và mất mát, cùng với đó là những niềm tin và hi vọng thật lớn lao. “Bạn sẽ vượt qua nếu bạn kiên trì thay vì từ bỏ. Từ bỏ sẽ mang lại ít hạnh phúc hơn nhiều so với hy vọng và kiên trì.” – Salva Dut
Phan Thái Huyền –
Cuốn Lấy nước đường xa ngắn gọn, nhỏ hơn lòng bàn tay 1 chút. Độ dày hơn 100 trang 1 xịu nhưng thông điệp được gửi đến cực hay. Đặc biệt có nhiều đoạn văn sẽ khiến bản cảm động. Không chỉ là con đường đi tìm nguồn nước sạch, mà còn là con đường tìm cuộc sống nữa. Thế mới biết trên thế giới chiến tranh không chừa một ai, và để sinh tồn thì phải biết vươn lên. Cuốn sách cực kỳ hữu ích nên các bạn hãy mua để đọc nhé.
Văn Thị Thắm –
Một cuốn truyện nhỏ rất xúc động.
Nó khiến ta cảm phục những con người Sudan và châu Phi nói chung đã vượt qua những nghịch cảnh tưởng không thể vượt qua được.
Và trên hết là tình yêu thương không cần lý giải mà họ giành cho gia đình mình.
Nhâm Hải Anh –
Những câu chuyện có thật luôn là nguồn truyền cảm hứng tốt nhất. Tác giả đã khéo léo lồng ghép giữa những ký ức đau đớn của nhân vật chính Salva Dut và câu chuyện từ thiện đem đến sự biến đổi của những làng quê nghèo thiếu nước sạch ở Nam Sudan do chính Salva-người đã đi theo tiếng gọi để điền vào mảng khuyết cho bức tranh tương lai của quê hương anh. Anh đã làm được, anh không để sự tàn nhẫn của cuộc đời làm gục ngã những mầm sống lương thiện trong con người mình, luôn quật cường vươn lên.
Câu chuyện thật hay, tiki giao hàng nhanh chóng, sách đẹp. Thật cảm ơn Chúa❤️
Trương Thị Ngọc Duyên –
Câu chuyện xúc động về cuộc đời của một chàng trai Nam Sudan. Mình không ngờ ở Châu Phi cuộc sống của người dân lại bi thương như vậy. Đọc truyện xong, các bạn có thể vào trang web của chàng trai Salva để hiểu hơn những gì Team cậu ấy đang làm, vào YouTube để nghe cậu ấy nói, để hiểu hơn về những người con của quốc gia non trẻ nhất thế giới, Nam Sudan.
Hoàng Phượng –
Có thế Salva may mắn , cậu trốn khỏi cuộc chiến đẫm máu , không làm mồi cho sư tử hay cá sấu thậm chí có người lãnh đạn thay cho cậu . Nhưng chính nghị lực mới giúp cậu vượt qua những khổ ải tận cùng cả tinh thần và thể xác . Đem sự giúp đỡ đến cho Sudan quê hương cậu
Phan Thanh Binh –
Sách không hay lắm, cảm giác nội dung được setup khá sách giáo khoa, đọc chán lắm. Không có cảm giác hay cảm động hay đồng cảm gì với nhân vật hết khi mà yếu tố giả tạo rõ quá.
Cám ơn tiki đã giao sách đẹp
Lê Nhi –
Cuốn sách nhỏ gọn và cuốn hút bạn có thể đọc trong vòng nửa ngày. Cách kể chuyện song song rất hay và cái kết bất ngờ. Đọc và cảm thấy thế giới này còn quá nhiều nỗi khổ nhưng cũng đầy ấm áp
Hành Lá –
Sách khổ nhỏ vừa bàn tay. Nhà sách Cá Chép tặng kèm thêm bookmark rất xinhh. Truyện chỉ tầm 150 trang, khá ngắn gọn nhưng đọc rất ý nghĩa và nhiều cảm xúc.
Bùi Thị Mỹ Hằng –
vừa mới nhận sách thì mình đã đọc luôn, mất 1 tiếng và bật khóc rất nhiều lần…. đoạn cuối hai nhân vật gặp nhau mình đã nghẹn ngào không nên lời
Duyen Nguyen –
“Lấy nước đường xa” – Một câu chuyện cảm động dựa trên câu chuyện có thật của cậu bé Salva ở miền Nam Sudan. Một quyển sách chỉ đọc xong một mạch trong vòng 2 tiếng nhưng những ray rứt mà nó đọng lại có thể lại rất lâu.
Hồi giáo – một tôn giáo lâu đời nhưng cũng là một tôn giáo vô cùng đau thương khi chiến tranh, chết chóc và máu vẫn đổ xuống vì tôn giáo ấy hàng ngàn năm nay.
Salva sống ở miền Nam Sudan, trong khi miền Bắc Sudan (theo Hồi giáo) muốn người miền Nam cùng theo Tôn giáo mình – và một phần miền Nam cũng là nơi tập trung sản lượng dầu mỏ lớn – và miền Nam không muốn bị quy phục bởi miền Bắc thế nên dẫn đến cuộc nội chiến. Salva đã chạy nạn khỏi cuộc chiến, bị ly tán gia đình hơn 19 năm trời. Lưu lạc khắp nơi từ Sudan vượt những sa mạc nắng nóng đổ lửa trong cơn đói khát cùng cực, đến vượt sông Nile vượt vào trại tị nạn của đất nước Ethiopia. Sau đó chiến tranh lại tiếp tục nổ ra, trại tị nạn lại bị lính đánh đuổi bằng súng. Một lần nữa cậu lại làm “thủ lĩnh” của hàng ngàn đứa trẻ mồ côi vượt sông Gilo đến Kenya. Và từ trại tị nạn này, cuộc đời cậu mới thực sự được sang trang khi được chọn để tiếp tục tị nạn đến New York, Mỹ – nơi mà gia đình mới – đón nhận và tiếp thêm niềm tin để cậu được đi học, được tiếp cận với giáo dục – và sau này cậu quay trở về giúp chính quê hương Sudan yêu dấu của cậu.
Mạch truyện được kể 2 cuộc sống song song ở 2 thời điểm hoàn toàn khác nhau. Một câu chuyện tị nạn chiến tranh, ly tán trong đói khát của Salva từ năm 1985. Một câu chuyện về gia đình Nya năm 2008 khi mỗi ngày phải đi hàng dặm trời chỉ để xách nước bẩn từ cái hồ về cho gia đình trong sinh hoạt hàng ngày, và nhiệm vụ mỗi ngày của cô bé này là xách nước, không được đến trường học hành.
Và chính cậu bé Salva năm nào, khi ở Mỹ đã gây quỹ từ thiện để có thể khoan hàng trăm giếng nước sạch cho đất nước Sudan. Cậu may mắn khi gặp được gia đình sau 19 năm ly tán vì chiến tranh. Vì tình yêu và sự can đảm, cậu đã là người hùng của biết bao con người tại Sudan, trong đó có cô bé Nya. Và khi nước đã ở ngay tại làng, những bé gái nhỏ không còn phải đi xách nước cả ngày, đã có thể đến trường.
Một câu chuyện kết thúc cảm động, mới thấy rằng, rất nhiều nơi trên thế giới đang thiếu nguồn nước sạch, vẫn đang vật vã với đói khổ, thiếu thốn và cả chiến tranh đang trực trờ. Nếu một ngày thức dậy, vẫn còn sống trong điều kiện đủ đầy, có một cái nệm êm ái để ngủ, có một bữa ăn ngon và nước sạch để uống. Bạn vẫn còn là người may mắn ở Trái đất này. Hãy biết cảm ơn và trân trọng cuộc sống.
Van Tien Nguyen –
mua hàng, tên có ghi kèm bookmark mà mở lại k có j, mình mua hàng nhiều có kinh nghiệm nhìn là đủ biết k có bookmark mà khổ nổi là mua cho bạn, vẫn tin tưởng fahasa có book mark nên quên k nhắc bạn, đến lúc nó bóc seal thì lại k có bookmark mà fahasa chỉ cho cái mã (có mua j đâu), hồi trước mua bên web fahasa thiếu bookmark được bù mà bên này lại k có nhỉ
Nguyễn Lê Bảo Hân –
– Sách còn nguyên seal và bookmark siêu cưng.
– Một cuốn sách nhỏ và rất mỏng, nhưng vô cùng ý nghĩa. Hy vọng mọi người mua thật nhiều để sống tích cực và không bao giờ bỏ cuộc khi gặp khó khăn nha.
Thuy Pham –
Mình đọc 2h hết cuốn sách nhỏ mà mình dự định mua tặng con trai để con thêm trân trọng cuộc sống. Đây là câu chuyện cảm động và truyền cảm hứng về Salva – một cậu bé bị lạc, không thể làm gì khác ngoài chạy về phía trước, tránh xa bạo loạn, nguy hiểm, nhiều lần đứng ở lằn ranh giữa sự sống và cái chết…Cố thêm một ngày là gần thêm một ngày! Ngay cả khi không còn gì để hy vọng… thì “kiên trì và quyết tâm sẽ hạnh phúc hơn nhiều so với việc từ bỏ”. Chúng ta không thể lựa chọn hoàn cảnh nhưng có thể lựa chọn thái độ và cách ứng biến. Chỉ cần không ngừng hy vọng và đặt niềm tin đúng đắn! Nhất định sẽ vượt qua được đại dịch!
Nhật Linh –
Ghi là có tặng kèm bookmark, nhưng mình đọc hết cuốn sách rồi vẫn chưa thấy bookmark ở đâu cả. Về nội dung thì sách khá hay, cảm động dựa trên một câu chuyện có thật rất ý nghĩa về cuộc sống ở Châu Phi.
Se Caph –
Một cuốn sách nhỏ, mỏng, cực kì dễ đọc. Mình đọc cuốn này chỉ trong một buổi tối, nhưng những gì đọng lại trong mình thì sẽ là mãi sau này. Người dân Châu Phi khổ lắm các bạn ạ, chiến tranh liên miên, trẻ em không có cơ hội được đến trường, đã vậy lại còn phải thường xuyên chạy loạn vì những cuộc nội chiến. Đọc xong mới thấy những khó khăn của hiện tại chúng ta đang trải qua có lẽ vẫn chưa là gì so với những khó khăn của người dân những quốc gia nghèo có chiến tranh, điều này thúc đẩy mình tham gia các công tác xã hội và tình nguyện nhiều hơn để hỗ trợ cho những người kém may mắn đó. Mong rằng các bạn cũng giống như mình, đọc cuốn sách này và nhận ra được nhiều điều, đặc biệt là không bao giờ ngừng nỗ lực trước những khó khăn của chính mình.
Du Linh Phan –
Truyện cực hay và cảm động, cho ta thấy có những hoàn cảnh sống khó khăn vất vả như thế nào của những người dân, ở những nước châu phi. Nơi có chiến tranh nội chiến
Nam Vũ –
Sách đẹp, thơm phức. Mỗi tội không đọc kỹ thông tin nên mua sách hơi bé. Mình vẫn thích cỡ truyền thống hơn những sách bỏ túi kiểu này. Tuy nhiên vẫn vote 5 sao
Tú Liên –
B đừng nên mua cuốn này nếu muốn đọc j đó để giải trí, giải toả căng thẳng hay đọc cho vui. Vì sao? Vì nó ko vui chứ sao. Nó sẽ khiến b mệt mỏi nhưng sẽ hết mệt vì b biết có những ng còn mệt hơn b.
Nội dung tr đã đc gói gọn ở bìa, giọng văn cũng đơn giản, dễ đọc nhưng b sẽ ko dễ quên. Câu chuyện kthuc trên trang giấy nhưng nó sẽ “làm phiền” đến suy nghĩ, cảm xúc của b. Và hơn hết, t mong b sẽ Hành Động.